- , -

Ukiyo-e: Tác phẩm và sức ảnh hưởng tới thiết kế hiện đại

Ukiyo-e
Facebook
Email
Print

Một cách để nghệ thuật và thiết kế phát triển là thông qua cảm hứng và sự ảnh hưởng từ các tác phẩm nghệ thuật và thiết kế khác, đôi khi đến từ những quốc gia và văn hóa khác nhau. Phong trào nghệ thuật Ukiyo-e là một minh chứng điển hình, đã định hình không chỉ nghệ thuật Nhật Bản mà cả nghệ thuật phương Tây hiện đại.

Khởi nguồn từ thế kỷ 17 tại Nhật Bản, Ukiyo-e đã có những ảnh hưởng sâu sắc đến nghệ thuật và thiết kế đương đại phương Tây. Trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu về sự hình thành của thiết kế Ukiyo-e và mục đích của nó khi lan rộng ra toàn thế giới. Chúng ta sẽ phân tích các đặc điểm của thiết kế Ukiyo-e, giới thiệu những nghệ sĩ nổi bật và khám phá cách mà một số thương hiệu hiện nay đang tích hợp phong cách này vào thiết kế của họ để tạo ra những sản phẩm độc đáo và bắt mắt.

Ukiyo-e là gì?

Ukiyo-e là một loại hình in khắc gỗ và hội họa xuất hiện từ thế kỷ 17 tại Nhật Bản. Thời kỳ đó, phong cách nghệ thuật mới này đã tách biệt khỏi các tác phẩm nghệ thuật siêu thực truyền thống mà nhiều nghệ sĩ thời bấy giờ theo đuổi.

Các thiết kế Ukiyo-e mang tính chất tối giản, thường được tạo ra từ các nét vẽ đơn giản nhưng tinh tế, sau đó được hoàn thiện bằng những gam màu đậm nổi bật. Sự tương phản giữa thiết kế đơn giản, tập trung và màu sắc sống động, kịch tính đã góp phần làm cho các tác phẩm phẳng, hai chiều trở nên sống động và có chiều sâu hơn.

Cặp tình nhân đi bộ trên tuyết  (Quạ và Diệc) 1765-72 của Suzuki Harunobu

Tuyết Chiều ở Kanbara, từ loạt tranh “Năm mươi ba Trạm Dọc Đường Tōkaidō” khoảng năm 1833–34 của Utagawa Hiroshige

Nửa Đêm: Mẹ và Con Buồn Ngủ (1790) của Kitagawa Utamaro

Otsu ca. 1840

Thay vì lấp đầy không gian bằng các chi tiết phức tạp và gây phân tâm, Ukiyo-e tập trung vào một chủ thể duy nhất và cho phép các đường nét cùng màu sắc có chủ đích làm nổi bật chủ thể đó giữa một bối cảnh tự nhiên và đẹp đẽ. Mặc dù có nhiều biến thể, những thành phần đặc trưng này định hình và tạo nên sự khác biệt cho Ukiyo-e so với các hình thức thiết kế khác.

Những đặc điểm chính của Ukiyo-e

  • Đường nét đậm và rõ ràng: Các đường nét trong Ukiyo-e được vẽ đậm và rõ ràng, đóng vai trò làm khung chính cho tác phẩm, giúp hình ảnh trở nên sắc nét và dễ nhận diện.
  • Hình dạng và thiết kế mạnh mẽ: Thiết kế trong Ukiyo-e thường có hình dạng rõ ràng và mạnh mẽ, tạo nên sự thu hút thị giác và tính thẩm mỹ cao.
  • Màu sắc phẳng, không đổ bóng: Màu sắc trong Ukiyo-e thường là các mảng màu phẳng, không có sự chuyển màu hay đổ bóng, tạo ra hiệu ứng thị giác đơn giản nhưng ấn tượng.
  • Cắt cảnh sáng tạo: Cách cắt cảnh và bố trí các hình tượng trong Ukiyo-e thường mang tính sáng tạo, đôi khi phá vỡ các quy tắc thông thường để tạo ra những góc nhìn độc đáo.
  • Màu sắc đậm và sống động: Sự sử dụng màu sắc đậm và sống động là một đặc điểm nổi bật của Ukiyo-e, giúp các tác phẩm trở nên nổi bật và cuốn hút người xem.
  • Hình ảnh đời thường: Ukiyo-e thường miêu tả những hình ảnh bình dị trong cuộc sống hàng ngày, mang đến một góc nhìn chân thực và gần gũi về xã hội và văn hóa thời kỳ Edo.
  • Thiên nhiên làm nền: Bối cảnh thiên nhiên trong Ukiyo-e thường rất phong phú, tạo nên sự hòa hợp giữa con người và môi trường, đồng thời làm nổi bật chủ đề chính của tác phẩm.
  • Bối cảnh rộng với bố trí phi đối xứng: Các tác phẩm Ukiyo-e thường có bối cảnh rộng lớn với sự bố trí phi đối xứng của nhân vật chính hoặc điểm nhấn, tạo nên sự cân bằng động và thu hút thị giác, đồng thời mang lại cảm giác tự do và sáng tạo trong bố cục.

Phong cách thiết kế Ukiyo-e qua các thập kỷ

Ukiyo-e có nguồn gốc từ thời kỳ Nara (646-794) nhưng thực sự phát triển mạnh mẽ vào khoảng năm 1603. Trong thời kỳ Edo, từ năm 1603 đến 1867, một trong những giai đoạn cuối cùng của Nhật Bản truyền thống, Ukiyo-e mới thực sự nở rộ.

Thời kỳ Edo là một thời kỳ ổn định nội bộ—chính trị ổn định, kinh tế phát triển mạnh, Nhật Bản chuyển đổi dần sang văn hóa đô thị hơn và dân số tăng trưởng.

Nhờ vào sự phát triển kinh tế, tầng lớp thương nhân nhanh chóng hưởng lợi từ sự tự do kinh tế, và tác phẩm Ukiyo-e trở thành tâm điểm chú ý trong các gia đình khắp Nhật Bản. Những bức tranh tối giản miêu tả văn hóa, cuộc sống hàng ngày của con người và thiên nhiên đã trở nên phổ biến trong tầng lớp thương nhân và giờ đây họ có thể mua các tác phẩm này cho chính mình.

Ba diễn viên Kabuki chơi Hanetsuki khoảng năm 1823 của Utagawa Kuniyasu

Ukiyo-e, nghĩa đen là “hình ảnh của thế giới nổi,” là sự miêu tả về tầng lớp thương nhân giàu có và các khu vui chơi của họ. “Thế giới nổi” ám chỉ các khu vực nhà hát và phố đèn đỏ được cấp phép ở các đô thị Nhật Bản thời bấy giờ. Nghệ thuật này được tạo ra nhằm phản ánh bản chất hưởng thụ của các tầng lớp xã hội mới nổi, đồng thời trở thành chính tác phẩm mà họ tiêu thụ.

Khi Ukiyo-e trở nên phổ biến hơn, các nghệ sĩ bắt đầu tập trung vào con người như là điểm nhấn chính. Chân dung các geisha và kỹ nữ (những nữ nghệ sĩ giải trí) trở thành chủ đề chính. Những tác phẩm này được sử dụng để thỏa mãn lợi ích thương mại, sử dụng hình ảnh cơ thể và vẻ đẹp của phụ nữ để quảng cáo trang phục, làm hài lòng nam giới và thúc đẩy các tiêu chuẩn về vẻ đẹp.

Một bản in của một diễn viên rất nổi tiếng được sử dụng để quảng cáo các buổi biểu diễn của ông và làm quà lưu niệm

Các bức tranh theo phong cách Ukiyo-e về geisha và kỹ nữ là một trong những thú vui bí mật của Nhật Bản và đồng thời, là nguồn quảng cáo chính của họ

Cuối cùng, sau khi nhận thấy tính hữu ích của Ukiyo-e trong lĩnh vực quảng cáo, nghệ thuật này đã được tận dụng để quảng bá các buổi biểu diễn sân khấu, trở thành công cụ quảng cáo, đồ sưu tầm và quà lưu niệm. Các tác phẩm nghệ thuật bắt đầu chuyển hướng sang sử dụng màu sắc sống động hơn—miêu tả lối trang điểm kỳ lạ và ngôn ngữ cơ thể kịch tính. Các bản in về sân khấu Kabuki trở thành một trong những ứng dụng đáng chú ý nhất, khi chúng tạo ra những phương thức mới và thú vị để phổ biến văn hóa sân khấu, điều mà các thương nhân giàu có rất ưa chuộng.

Bên cạnh các bản in về geisha và sân khấu, nghệ thuật Ukiyo-e còn bao gồm các tác phẩm lịch sử, đôi khi trái ngược với phong cách thông thường bởi tính chi tiết và hoa mỹ. Ukiyo-e cũng được sử dụng để miêu tả phong cảnh và các “bản in mùa xuân”, mặc dù những hình thức này ít phổ biến hơn so với các bản in truyền thống. Những bổ sung này đòi hỏi nhiều thời gian hơn để hoàn thiện, nhưng hiện nay chúng thể hiện rõ sự phong phú và đa dạng của toàn bộ nghệ thuật thiết kế Ukiyo-e.

Các nghệ sĩ Ukiyo-e nổi bật

Katsushika Hokusai

Katsushika Hokusai là một trong những họa sĩ và nghệ nhân in ấn nổi tiếng nhất của thời kỳ Edo. Ông được biết đến như một chuyên gia hàng đầu về hội họa Trung Quốc tại Nhật Bản và là tác giả của bộ tranh khắc gỗ Ukiyo-e danh tiếng: “36 Cảnh Núi Phú Sĩ.” Trong bộ tranh này, tác phẩm “Sóng Lớn ở Kanagawa” đã trở thành biểu tượng và vẫn được sử dụng rộng rãi cho đến ngày nay.

Một trong những bức tranh Ukiyo-e nổi tiếng nhất, nắm bắt được bảng màu táo bạo và nét vẽ tinh tế của Ukiyo-e.

Tōshūsai Sharaku

Thông tin về Tōshūsai Sharaku (1794-1795) khá ít ỏi, thậm chí ngày sinh và ngày mất của ông cũng chỉ là ước tính. Tuy nhiên, các bản in khắc gỗ của ông, tập trung vào các diễn viên Kabuki, vẫn duy trì sự phổ biến mạnh mẽ. Những bản in này đã góp phần quan trọng vào việc phổ biến rộng rãi nghệ thuật Ukiyo-e.

Utagawa Hiroshige

Trái ngược với Sharaku, người tập trung vào các diễn viên Kabuki, Utagawa Hiroshige (1797-1858) lại chuyên về các bức tranh phong cảnh. Một số tác phẩm nổi bật của ông bao gồm “Năm mươi ba Trạm Dọc Đường Tōkaidō,” một loạt tranh phong cảnh ngang miêu tả các trạm dừng chân trong cảnh tuyết, và “Một Trăm Danh Cảnh Edo.” Hiroshige được xem là nghệ sĩ vĩ đại cuối cùng theo đúng truyền thống thiết kế Ukiyo-e.

Một trong những bức tranh khắc gỗ phong cảnh nổi tiếng nhất của Hiroshige

Một trong nhiều diễn viên mà Sharaku đã vẽ

Utagawa Kunisada III

Dĩ nhiên, có hàng trăm nghệ sĩ khác đáng được tìm hiểu, nhưng một số nghệ sĩ có ảnh hưởng nhất, và có lẽ là thành công nhất trong thời kỳ đó, bao gồm Utagawa Kunisada III (1786-1865). Ông liên tục phát triển phong cách của mình để đáp ứng các cơ hội thị trường và đã tạo ra hơn 20,000 tác phẩm.

Tsukioka Yoshitoshi

Cũng rất đáng chú ý là Tsukioka Yoshitoshi (1839-1892), người được công nhận là bậc thầy vĩ đại cuối cùng của thể loại Ukiyo-e trong việc in khắc gỗ và hội họa. Phong cách của ông cũng được biết đến là sáng tạo nhất.

Một thiết kế ukiyo-e khác miêu tả một diễn viên nổi tiếng của thời kỳ đó – chỉ là một trong nhiều tác phẩm của Kunisada

Banzuiin Chōbei của Yoshitoshi, thể hiện phong cách ukiyo-e nhưng sử dụng không gian và màu sắc theo cách độc đáo so với hầu hết các thiết kế khác

Kobayashi Kiyochika

Cuối cùng, không thể không nhắc đến Kobayashi Kiyochika (1847-1915), tác phẩm của ông miêu tả sự hiện đại hóa và Tây phương hóa nhanh chóng mà Nhật Bản trải qua trong thời kỳ Minh Trị. Ông sử dụng kỹ thuật ánh sáng và bóng tối gọi là kōsen-ga, lấy cảm hứng từ nghệ thuật phương Tây. Tác phẩm của ông minh họa cho sự giao thoa giữa các bản in khắc gỗ truyền thống của Nhật Bản và các phiên bản được Tây phương hóa.

“Quan Lại Thời Heian” của Kiyochika thể hiện những phong cách và yếu tố mới được tiếp thu qua quá trình Nhật Bản Tây hóa

Ukiyo-e tác động tới văn hóa phương Tây

Thiết kế Ukiyo-e lần đầu tiên được giới thiệu với thế giới phương Tây thông qua Triển lãm Thế giới tổ chức tại Paris, Pháp, vào năm 1867. Từ đó, nghệ thuật Nhật Bản đã bắt đầu ảnh hưởng đến các tác phẩm phương Tây và thuật ngữ Japonism ra đời để chỉ sự phổ biến và ảnh hưởng của nghệ thuật Nhật Bản.

Khi thế giới phương Tây trở nên quen thuộc với thiết kế Ukiyo-e, nhiều nghệ sĩ nổi tiếng như Van Gogh, Bonnard, Cassatt, Monet, và nhiều người khác đã được truyền cảm hứng và sử dụng các kỹ thuật này trong tác phẩm của họ.

Một ví dụ điển hình về ảnh hưởng rộng lớn của Ukiyo-e là Van Gogh. Khi ông nhận ra nghệ thuật Ukiyo-e, sự nghiệp của ông gần như hoàn toàn thay đổi. Émile Bernard, một người bạn của Van Gogh, đã bắt đầu triển khai các khu vực màu đơn giản với các đường viền đậm và cuối cùng Van Gogh cũng bị ảnh hưởng để làm theo. Việc sử dụng các kỹ thuật phong cách Ukiyo-e đã định hình phần lớn di sản của Van Gogh và tạo nên sự khác biệt cho tác phẩm của ông so với nhiều nghệ sĩ phương Tây khác.

Nghệ thuật Ukiyo-e đã mở ra những cách nhìn mới mẻ và sáng tạo, góp phần thúc đẩy sự đổi mới trong nghệ thuật phương Tây. Các nghệ sĩ phương Tây đã học hỏi từ sự đơn giản trong đường nét, cách sử dụng màu sắc phẳng và khả năng tạo ra không gian thông qua các yếu tố tối giản của Ukiyo-e. Điều này không chỉ làm phong phú thêm ngôn ngữ nghệ thuật của họ mà còn tạo ra một sự giao thoa văn hóa mạnh mẽ giữa Đông và Tây.

“Courten (sau Eisen)” của Vincent Van Gogh thể hiện ảnh hưởng của tranh khắc gỗ Nhật Bản lên thế giới phương Tây

Van Gogh sử dụng màu sắc táo bạo, đường viền mở rộng và nét vẽ phóng khoáng để tạo sự sống động cho thiết kế phẳng

Nhiều nghệ sĩ phương Tây đã bị cuốn hút bởi không gian phi đối xứng và những chân trời vô tận trong các tác phẩm Ukiyo-e, và họ bắt đầu tích hợp những đặc điểm này vào các tác phẩm của mình. Những phiên bản phương Tây áp dụng kỹ thuật Ukiyo-e đã đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển thiết kế đến vị trí hiện tại.

Mặc dù nghệ thuật Ukiyo-e có vai trò tương tự như nghệ thuật phương Tây trong việc truyền tải các thông điệp văn hóa và xã hội, nhưng nó vẫn khác biệt đáng kể so với phong cách mà phương Tây đã và đang hướng tới. Ukiyo-e đối lập trực tiếp với mong muốn của phương Tây về chủ nghĩa hiện thực tuyệt đối, thay vào đó tập trung vào các nét vẽ tối giản, tạo ra các bức tranh phẳng và phi đối xứng với bảng màu sống động nhưng đơn giản, tái hiện chân thực cảnh quan đô thị Nhật Bản và văn hóa đời sống ban đêm của nó. Ngay cả trong thời hiện đại, khi nghệ thuật thường hướng đến các phong cách biểu cảm, chi tiết và siêu thực, thì các bảng màu đậm và các chủ đề tập trung vẫn tiếp tục được duy trì nhờ vào ảnh hưởng từ nghệ thuật Ukiyo-e.

Áp dụng Ukiyo-e cho một chiến thượng quảng bá thương hiệu độc đáo

Có rất nhiều khía cạnh của nghệ thuật Ukiyo-e có thể được khai thác để mang lại sự mới mẻ cho thế giới thiết kế đồ họa. Ukiyo-e rất đa dạng, bắt mắt và độc đáo. Sử dụng Ukiyo-e trong thiết kế hiện đại là một cách để nổi bật giữa đám đông, mang lại một phong cách truyền thống nhưng đồng thời táo bạo cho tiếp thị và quảng cáo trong xã hội ngày nay.

Một số người rút ra cảm hứng từ cảnh quan thiên nhiên mang tính biểu tượng trong nghệ thuật Nhật Bản, như cách nhà thiết kế Stephen sử dụng hình ảnh núi non với các nét vẽ dày làm điểm nhấn. Trong khi đó, các thiết kế khác lại tìm thấy cảm hứng từ những con sóng, tạo ra sự liên kết với tác phẩm nổi tiếng “Sóng Lớn ở Kanagawa.”

Việc áp dụng phong cách Ukiyo-e không chỉ mang lại một góc nhìn mới mẻ cho thương hiệu mà còn thể hiện sự tinh tế và sâu sắc trong cách tiếp cận thị trường. Các yếu tố tối giản, màu sắc đậm nét, và bố cục phi đối xứng của Ukiyo-e không chỉ tạo ra sự khác biệt mà còn giúp thương hiệu truyền tải thông điệp một cách hiệu quả và ấn tượng.

Thực hiện bởi Mila Katagarova

Thực hiện bởi Stephen.

Thực hiện bởi peppersalt.studio

Thực hiện bởi Anta Design

Tương lai của thiết kế Ukiyo-e

Thiết kế Ukiyo-e vẫn giữ vị trí quan trọng trong thế giới thiết kế hiện đại. Bên cạnh việc thấm nhuần vào nhiều kỹ thuật được sử dụng ngày nay (nhiều khi chúng ta không nhận ra), phong cách nghệ thuật này vẫn đang được tiếp tục phát triển và sáng tạo.

Ảnh hưởng của Ukiyo-e lên thiết kế đồ họa đã thâm nhập sâu vào lĩnh vực tiếp thị. Nhiều logo, tác phẩm nghệ thuật, áp phích, bao bì và quảng cáo hiện nay đều sử dụng các đặc điểm của Ukiyo-e để miêu tả hình ảnh thiên nhiên và con người, cũng như áp dụng thiết kế phẳng, đơn giản và màu sắc đậm. Thiết kế Ukiyo-e cho thấy tính linh hoạt và khả năng ứng dụng đa dạng của nó, minh chứng rằng nó vẫn có thể được áp dụng hiệu quả cho bất kỳ thương hiệu nào.

Nguồn: 99design.com

Facebook
Email
Print

Responses

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

KHÓA HỌC DÀI HẠN

KHÓA HỌC NGẮN HẠN

Đăng nhập