Tôi không phải là 1 người thích vẽ!
Kể từ hồi tôi còn học cấp mẫu giáo, khi được người lớn hỏi “sau này cháu muốn làm nghề gì”, tôi thường mất 1 thời gian để trả lời. Không phải vì tôi có quá nhiều sở thích để chọn ra cái nổi bật nhất, mà vì tôi chẳng có bất kì một sở thích cụ thể nào.
Lên cấp 1, không có gì nổi bật hết, tôi vẫn vậy, bài tập giao về thì làm cho kì hết, xong là xong. Nhưng từ hồi lớp 3 tôi trở nên có hứng thú với số má và hiện tượng tự nhiên. Tôi hay nghịch ngơm các phép tính ngay cả khi tôi đã học xong, một điều không bao giờ xảy ra với các môn học khác, và rất thích quan sát kiến lửa. Nhìn chung thì tôi là 1 người có vẻ có thiên hướng khoa học tự nhiên, và tôi cũng gán luôn cho mình hình mẫu thanh niên học toán tốt nhưng văn thì dốt, và tôi tự nhủ rằng mình không thể học các môn khoa học xã hội.

Đến thời điểm này vẽ vẫn nằm ở một chỗ nào đó xa lắm

Qua 2 cấp trung học cơ sở và phổ thông, nhìn vào bảng điểm tôi càng củng cố quan điểm về hình mẫu bản thân tự đặt ra cho mình. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ thi vào ngân hàng, “mọi thứ đều hợp lý, tôi thích số má, mà trường đấy nghe nói đầu ra lại rất ngon…. Nhưng thực ra không ngon lắm! Sau một vài nghiên cứu thì tình trạng hậu đại học của trường đó có vẻ không khả quan lắm do thừa nhân lực, không ổn, cho xuống nguyện vọng 2. Hiện tại thì bây giờ ngành môi trường có vẻ đang thiếu nhân lực…”. Và thế là tôi trung tuyển vào trường đại học Khoa học Tự nhiên khoa Địa Chất, rõ ràng là bởi tôi không đủ điểm vào khoa môi trường, nhưng mà đất với môi trường thì cũng quy về một mối, thôi cứ học đi.
Tôi đã
Năm nhất trôi qua êm đềm với điểm GPA 3.58, năm 2 là 3.20 và năm 3 và 2.70. Nó sụt giảm như vậy là có lý do đấy, tôi không hợp ngành này. Tôi không hẳn là không học được, nhưng là học kiểu miễn cưỡng, động lực lên lớp của tôi gần như không có, mặc dù tôi đã cố 2 năm. Nhưng mà cái gì không hợp thì nó vẫn cứ là không hợp, tôi thấy rất chán.

Đầu năm 3, tức cuối năm 2015, tôi có tham gia vào hội truyền thông ở trường, vì tôi nghĩ tôi nên làm cái gì đó nó yêu cầu sự nhanh nhẹn một chút, 1 phần tôi cũng muốn thay đổi, học chán quá. Tôi gặp được Mr.H, H là 1 thanh niên học khoa toán, nói là học toán nhưng cậu ấy lại thích văn, đọc nhiều văn, và học toán rất kém. Nhưng kỳ thực tôi lại cực kì có hứng thú mỗi khi H kể về tâm lý học, vì tôi biết có hỏi về toán thì H cũng chả biết gì mà kể. 

Nhờ H tôi có được những tiếp xúc đầu tiên với design, thế nào typo, là kinetic typo, và poster, banner, toàn những điều cơ bản ai cũng biết chỉ mỗi tôi là không. Job đầu tiên của tôi ở hội là 1 commission của hội sinh viên, budget 0 đồng, làm 1 cái kinetic typography 20 phút và phải khớp với giọng thuyết minh. Tất nhiên tôi down template về làm và còn được tặng kèm 3 đêm không ngủ. Kể từ đó về sau tôi làm video editor. 

Trong quá trình làm việc, tôi thực sự bị thu hút bởi motion graphic, nhưng thứ đồ họa chuyển động trông thực tuyệt, và tôi cảm thấy tôi muốn tạo ra được nó. Cảm giác này đối với tôi chỉ có khi tôi xem film, tôi nể phục quá trình filmcraft của họ, nhưng tôi chưa bao giờ mảy may nghĩ rằng mình sẽ cho ra đời một tác phẩm film, nhưng motion graphic thì khác, tôi muốn làm ra nó.
Thời điểm năm 2016-2018, tôi vừa tiếp tục học ở trường cũ, vừa nghiên cứu xem có khóa đào tạo thiết kế nào không, vừa tơ tưởng đến trường A, do cùng trong năm 2016 bên trường A có mở 1 talkshow ở trường cũ của tôi, thực sự ấn tượng, nhưng đồng thời có gì đó ở trường A khiến tôi lưỡng lự.
Cuối năm 2017 đầu năm 2018, tôi thử trải nghiệm lò luyện thi. Từ bé đến tận lúc bấy giờ tôi mới bắt đầu vẽ một cách thật sự, quá khó khăn với tôi, nhất là cái phòng luyện thi toàn các 1999 2000, còn có cháu 2002. Cũng không có gì đáng kể ngoài việc tôi vẫn không thích vẽ và kể cả qua 6 tháng học ở lò tôi cũng không vẽ một con tượng sao cho giống được.
Đến thời điểm này thì tôi cũng đã gần như không còn học ở trường cũ nữa, tôi thử sức với công việc video editor cho 1 kênh youtube không nhỏ lắm. Công việc có hơi lộn xộn ban đầu vì tôi bị ngợp trước cách làm video của họ (không phải theo kiểu tích cực), nhưng mọi chuyện đều ổn thỏa, chỉ là, đây vẫn chưa phải là thứ tôi cực kì muốn làm.
Mọi chuyện chuyển biến vào năm 2018, bạn thân của tôi, Mr.N giới thiệu tôi vào một chỗ mà tôi sẽ gọi là trường M. Ở đó tôi gặp anh Đ.A – chất xúc tác cuối cùng để tôi sử dụng quyền chuyển đổi hiếm hoi của mình, cái thuyết phục nhất của trường M nói chung và anh Đ.A nói riêng là ở cái cách tiếp cận với ngành đồ họa, trực diện, và không tô vẽ, hoa mỹ. Và cho đến giờ t vẫn đang học tại đây, tương lai thì khó nói, nhưng tôi tin là tôi có thể kiên định được, vì 1 phần là cái tôi muốn, 1 phần là tôi cũng tự dồn bản thân vào đường cùng rồi, giờ tôi chỉ có một con đường để đi tới thôi, mà như thế cho nó dễ quyết định.
Xuyên suốt câu chuyện, tôi vẫn không hề thích vẽ, nhưng mà buồn cười không, tôi lại học một nghề là phái sinh của hội họa, và tôi bây giờ thậm chí còn có khuynh hướng khoa học xã hội nữa, chả giống tôi hình dung lúc bé gì cả. Mọi chuyện đều có thể xáy ra, chỉ là, đừng bó hẹp mình trong khuôn mẫu mình đặt sẵn.

Tác giả bài viết: Quang Hưng

Chuyên ngành 2D Design & Motion Graphics – Khóa 1

Biên tập: Trà My – Monster Lab

Minh họa: Monster Lab

KHÓA HỌC DÀI HẠN

KHÓA HỌC NGẮN HẠN

Đăng nhập